"Xưa Ta là mang xác thịt
Cùng từ nơi Tạo Hóa sanh ra
Ngôi Trời đã có từ xưa
Trước trên Đức Phật Tỳ Lô nữa mà
Hai ngôi Thượng Thánh rõ ràng
Đâu là tà mị như lời thế nhân
Trần chẳng biết, Huyền vi chẳng rõ
Cớ sao còn khinh thường Huyền Vi
Trần gian hiểu mấy điều này
Huyền vi có trước khai trần thế gian.
Quả Địa Cầu Ta Bà thế giới
Cũng chỉ là một góc của Trời
Chẳng tin vào Đấng Huyền Vi
Còn buông những lời khinh thường nói ra"
( Trích lời của Địa Tạng Vương Bồ Tát giáng ngày 25/10/2021)
NHỮNG LỜI DẠY CỦA ĐỨC ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT BAN CHO TRẦN GIAN
Bao ít lời khuyên cùng nam nữ
Nơi dương trần ráng niệm từ bi
Đừng theo nghiệp quấy sa vào ngục giam
Nơi hành khổ không mong dừng lại
Đọa sa vào khóc lóc kêu la
Cớ sao làm ác Trần Hà
Khi đã nghiệp báo kêu la được gì.
Ngục Thứ Nhất là nơi tra khảo
Xét xem trần đã tạo điều chi
Rồi đi thọ báo nơi nào
Làm cho đau đớn Trần gian nhớ lời.
Ngục Thứ Hai nào là Quỷ quái
Chúng nhào vào xé xác phanh thây
Đớn đau kêu khóc khổ sầu
Ai mà hiểu rõ lời này của Ta.
Ngục Thứ Ba còn hơn ngục trước
Nước dầu sôi, than lửa kinh hồn
Hố sâu trùng độc, trên thì rắn ăn
Ai mà thấy cảnh A Tỳ
Xin mau tu niệm lần lần về Tây.
Ôi bao cảnh tại nơi Thứ Tư
Ngục ngày giam kẻ bất nhân
Lừa người hại mạng làm điều chẳng ngay.
Còn Ngục hình Thứ Năm đau đớn
Nào lột da, cắt thịt kinh hồn
Huyết tươi ra khắp thân người
Roi đòn đau đớn lắm mà chúng sanh.
Ngục Thứ Sáu toàn là trai gái
Ham sắc dục, ham thứ nhuốc nhơ
Ngoại tình làm thứ gớm ghê
Phá đi sinh mạng vô tình chẳng thương.
Bao Nhi hồn lang thang khổ cực
Cũng vì sự vô tâm của người
Chết đi đọa ngục giam cầm
Cây kia đốt cháy đâm xuyên qua người.
Còn Nữ nhi ham mê dục lạc
Đã có người phu phụ đàng hoàng
Còn mê các dục thế trần
Sau này đọa chốn cưa hai nấu dầu.
Còn Nam nhi hại đời người khác
Đọa sa vào cảnh khổ ngục giam
Nơi đây nhiều thú cắn lôi
Thân người tan nát khổ sầu đớn đau.
Ngục Thứ Bảy tra tấn hình hài
Búa Sắt, Quỷ Sứ hành hình
Bửa ra nát thịt đem cho Ưng dùng.
Thấy cảnh khổ Ta thương cho trẻ
Ngục Thứ Tám của Kẻ Phật Môn.
Tu hành còn đắm bụi trần
Sa vào đọa lạc khổ đau linh hồn.
Đã mang danh là nơi tu tập
Cớ sao còn ham muốn điều Tà
Phạm giới sát hại, giới dâm cũng làm.
Lòng thì khinh Tổ chê Thầy
Miệng thì nịnh hót bao lời yêu thương.
Trên đã có Già Lam hộ pháp
Giám sát xem điều thẳng điều ngay
Ở nơi Hậu Tổ cũng có Giám Trai
Bao điều làm quấy ở nơi Cửa Chùa
Tưởng chừng giấu được Thế Nhân
Sao mà qua mắt Thánh Thần cõi Trên.
Sa đọa rồi mới lo niệm Phật
Nhưng nay đã đọa ngục tù
Miệng đâu niệm được lời nào của Kinh.
Cảnh Thứ Chín còn dành cho những kẻ
Ham vật đời bạc bẽo khinh khi
Chửi Cha chửi Mẹ làm điều bất nhân
Hại đời bao kẻ điêu tàn
Hại cho người khác khổ sầu chẳng tha.
Những người nói lưỡi hai chiều
Nói lời đâm thọc hại người đớn đau
Giết người chẳng dùng dao sắc
Chỉ dùng miệng lưỡi nói lời chẳng kiêng
Nói năng lắm điều tà mị
Hại cho người khác lầm đường
Ngục này cắt lưỡi cho ngậm than hồng
Để cho biết khổ thế nào
Vì trên trần thế ngươi hại người đời
Ác gian tù ngục chẳng thương
Lo mà tu niệm rõ hầu Phật Tiên.
Ngục này là của Chuyển Luân
Điện Thứ Mười đến đây chuyển thế
Nói đến đây bao nhiêu cảnh khổ
Cũng chỉ là các Cảnh hiện nay
Ở nơi trần thế làm điều
Những Ngục chờ sẵn đến ngày mãn chung.
Thương Nam Nữ trần gian khổ não
Chẳng tu hành niệm Phật cầu sanh
Mà toàn ham muốn việc Tà
Tà ma hại lắm điều mà trần gian.
Còn mê đắm điều Tà mị
Lập ra bao đạo Quỷ đạo Tà
Pháp nào chẳng giống Pháp nào
Toàn là gạt thế hại đời chúng sanh.
Đem lời châu của Phật của Tiên
Sửa toàn Tà mị còn đâu nẻo lành
Ráng tu hành từ bi rõ rệt
Niệm Di Đà gần Đức từ bi
Chớ ham một bước lên trời
Ngôi Tiên ngôi Phật nào dễ ngồi lên.
Còn tục lụy xưng danh Thần Phật
Bao điều tà pháp chẳng an vui
Chỉ thương kẻ Thế lầm đường
Tưởng là một bước thành Tiên về trời.
Thôi nhớ lời Ta đây chỉ bảo
Bởi xưa Ta cũng từ tục trần
Vì thương chúng thế Trần miền
Lời này nhắc nhở cho Trần biết thêm
Xưa Ta là mang xác thịt
Cùng từ nơi Tạo Hóa sanh ra
Ngôi Trời đã có từ xưa
Trước trên Đức Phật Tỳ Lô nữa mà
Hai ngôi Thượng Thánh rõ ràng
Đâu là Tà mị như lời Thế nhân
Trần chẳng biết, Huyền vi chẳng rõ
Cớ sao còn khinh thường Huyền Vi
Trần gian hiểu mấy điều này
Huyền vi có trước khai trần thế gian.
Quả Địa Cầu Ta Bà thế giới
Cũng chỉ là một góc của Trời
Chẳng tin vào Đấng Huyền Vi
Còn buông những lời khinh thường nói ra.
Thôi ít lời đến đây Ta bảo
Thì ráng mà Tu niệm cho tròn
Nhường lời cho các Thần Minh
Ở nơi địa ngục tỏ tường chúng sanh
Lời con thưa Bổn Tôn đã tỏ
Vì sân si mà đã lầm đường
Trách thay cho nữ Diệu Hân
Tu hành đức hạnh chẳng tròn
Vì người hơn lại sanh lòng lộng ngôn.
Ta Bổn Tôn Địa Tạng Bồ Tát
Nói ra đây lời thật tỏ tường
Điều mà nữ Diệu Hân kia
Nói ra chẳng đúng một lời nào cả
Chẳng Phật nào Bồ Tát nào đâu
Ta cũng chưa từng dẫn người này
Hôm nay con đi xuống nơi đây
Quỳ cầu xin Ta tỏ đuôi đầu
Hỏi rằng sự thể ra sao
Bởi lời lộng ngữ của người trần gian
Mượn danh đạo tạo đời rất nặng
Đôi mắt kia là nghiệp phải lãnh
Cớ sao lại nói Phật ban cho
Nghiệp xỉ nhổ sanh ra nghiệp vậy
Bởi xa xưa làm chủ chẳng hiền
Sanh vào nhà bá hộ giàu sang
Ỷ quyền ỷ thế hung hăng chửi người.
Còn một kiếp cũng biết tu hành
Làm ni cô nhưng chẳng hiền lương
Cũng tâm xỉ nhổ người ta
Mà chẳng nên đạo phước màu tiêu tan.
Kiếp thứ kế làm nhà quyền quý
Cũng có tiền có của thế gian
Sanh tâm khi dễ người nghèo
Thấy người đói khát chẳng thương chẳng màng
Bởi nhiều kiếp tạo gây nghiệp quấy
Nên hiện kiếp hôm nay phải lãnh
Tuy xuất gia nhưng chẳng đến đâu
Mượn danh Phật tạo đời rất lớn
Nói Phật ban Bồ Tát hiện hình
Nói Chư Thiên kêu gọi đủ điều
Phạm vào lộng ngữ người tu
Bổn Tôn nghe đến phân bày tỏ sự.
Nghiệp đôi mắt là nghiệp do sân hận
Nên bây giờ chẳng thể nhìn lên
Phải tự nhìn xuống chân người
Đền bù cái tội khi dễ người đời.
Rồi hiện tại đã tu hành vậy
Cớ sao còn lộng ngữ gạt lừa
Bổn Tôn Ta xưa giờ đã ở đây
Nào có nghe địa ngục như lời người này nói
Cảnh âm ty nhiều phần ghê gớm
Lúc cảnh này lúc biến nghiệp kia
Thay hình đổi dạng bao lần
Chẳng lẽ một chỗ cho người xem sao
Bởi sanh tâm mê mờ lạc bước
Bởi thấy người giỏi lại muốn hơn
Sanh tâm nói chuyện Thiên Đình
Mạo danh Thánh Tề Ngọc Đế Ơn Trên
Còn mượn danh thay lời chư Phật
Có bao giờ nghĩ chuyện thế gian
Người này có biết đã gần đọa sa
Cảnh âm ty chẳng nể kiêng dè
Ai cũng phải chịu hành nghiệp tội
Nên cơ hội ăn năn sám hối
Kẻo nghiệp hành sa đọa ngục tỳ
Ta là Địa Tạng Bổn Tôn
Nói lời khuyên người trần gian ráng hiểu.
Linh Thiền Tử con hồi bước mau
Trở về lại trần gian tỏ rõ
Pháp Liên đang mong chờ lời của Ta
Về đi con hiểu ra lời dạy
Khuyên nam nữ tu hành niệm Phật
Để thoát ly ngục tối khổ sầu
Đi đi con.
Pháp liên con sao lại nản lòng
Mới một việc đơn giản vậy thôi
Mà đã nản rồi hả con?
Ta đã cảm được lời con nói
Ta không trách con đâu.
Còn chúng sanh trong cõi đời này nghe Ta dạy đây
Nếu còn suy nghĩ bạc của của thế gian
Thì đến khi gặp khổ nạn
Tìm kiếm ai để cứu các con đây.
Không cần trình cần thỉnh đến Ta
Nhưng việc độ âm Ta đã thấu rõ
Cõi âm khác cõi dương một điều
Là âm hiểu ra được tầm quan trọng của siêu độ
Còn cõi dương cứ nghĩ là vô nghĩa
Hỏi sao còn lắm kẻ đọa sa.
Pháp Liên nghe kĩ lời Ta
Thử thách con phải vững bước qua
Chứ sao đụng chuyện là thối tâm rung động.
Con phải nhớ Ta còn nơi địa ngục
Thì con phải làm sao để độ vong linh.
Nếu con than thở là con đã đồng thời làm buồn Cha Trời
Vì Trời có đức từ bi
Dù người quên nghĩa quên ơn
Hay nói lời phỉ báng thì Ngọc Đế cũng rủ lòng thứ tha.
Ta dạy con bao nhiêu ráng hiểu
Đức Quan Âm đang bên cạnh con
Việc độ vong không phải đơn giản
Lo tròn vẹn mới hiểu lòng Trời.
Con người trăm sự bất lương
Cây thì trăm nhánh
Người lắm kiểu người
Con đừng nản lòng con nhé.
Linh Thiền Tử con đưa lời này
Cho Pháp Liên đọc kĩ mà suy.
(Thăng)
Đã bao lần Ta nói lời dạy
Sao sanh chúng còn mê tăm tối
Cảnh địa ngục đem ra đùa giỡn
Nói lắm điều cứu vớt vong linh
Mượn danh tạo tánh được gì
Thần chú Lăng Nghiêm đâu cứu vớt vong linh được
Chú Lăng Nghiêm là chú bảo hộ
Nên các ngươi chớ có lộng ngôn.
Ta nói rõ liệu mà sám hối
Đến mạng chung sẽ phải đọa đày
Thân nữ nhân sao mà tạo ra nhiều điều quấy
Làm nghiêng ngã bao nhiêu sanh chúng
Màn này đây quỷ quái khắp nơi
Lừa lọc người dễ biểu dễ tin
Biết bao lần Ta đây giáng bút
Mà sanh linh chưa hiểu hay sao
Làm cho điên đảo chơn tâm
Làm càn làm quấy kinh động Phật Trời
Đem Thần Thánh ra làm bia đỡ
Để lộng hành làm chuyện tà ma
Ta nói ra liệu mà hiểu rõ
Để đến khi khổ cực lầm than
Thì tìm Ma Quỷ hay là Phật Tiên.
Người trần gian cho lời của Ta
Là giả dối đến khi khổ nạn
Thì hãy tìm lời Ta mà đọc
Giả hay không người trần sẽ hiểu
Bọn Quỷ Tà nói có thành không
Mà sửa không nói có cho được
Lộng ngôn dối đạo làm càn
Mượn danh của Phật lừa người thế gian.
Ta nghe đến lời tâu của trẻ
Ngày hôm nay Ta giáng bút truyền
Liệu mà hiểu rõ tu hành
Nhìn xem tà quỷ lộng hành kỳ này
Vững tâm lên xem tà nó quậy
Đến khi nào chúng hại hết dân
Thì lúc đó mới hiểu lời Ta
Là thật hay giả mà thôi
Đem Thần Chú nói điều gian dối
Đọc không vững đem ra gạt người
Niệm Phật thì chẳng ngó ngàng
Sa vào lời gian dối của bọn lộng ngôn
Thương thay thế sự mê mờ
Đến khi khổ nạn kêu trời thấu đâu
Làm phước đức sanh linh hưởng nhờ
Cứu vong linh phải lập công đức
Chứ không phải lên núi lên non
Rồi tụ tập đọc kinh đọc chú
Chẳng giúp ích được gì sanh chúng
Cũng chẳng giúp vong linh đọa lạc
Ta là Bổn Tôn Địa Tạng
Nhìn thấy cảnh đọa đày âm cảnh
Đâu phải nói đọc câu kinh câu chú
Mà cứu vớt được đâu trần thế ơi
Muốn cứu vớt thì phải thành tâm
Tạo phước lành xây nền vững đã
Mới hồi hướng cho nhiều sanh chúng
Rồi bố thí cúng dường Tam Bảo
Và lập công tạo tượng đúc chuông
Phóng sanh bố thí rõ ràng
Niệm Phật hồi hướng mới hầu cứu vong.
Ta nói rõ liệu mà sám hối
Hiểu ra lời tránh khỏi Quỷ Ma
Chớ nghe lời nói Quỷ Tà
Làm càn trần thế gạt người hiền nhân
Nói Lăng Nghiêm làm tăng chánh khí
Rồi tụ tập đọc chẳng ra chi
Tâm người chẳng vững đọc chú
Làm cho kinh động sơn thần quỷ ma
Chứ nào có chánh khí chi đâu
Ta nghe con tâu trình đã rõ
Ta thương cho lời nói của trần gian
Người nữ nhân sao làm cho sanh chúng
Phải lộn xộn chẳng vững tâm tu
Ta mong ngươi ăn năn sám hối
Để hầu ra khỏi kiếp nghiệp tỳ
Nói ra lời khuyên dạy trần thế
Hiểu mà hành cho đúng đường đi
Tây Phương tuy ở rất xa
Thành tâm sẽ thấy Phật Đà hiện thân
Mong trần thế hiểu ra lời dạy
Để không còn Quỷ quái lộng hành
Nói đến đây Ta ngưng bút.