Thiền Tử ơi ta mừng thay cho trần thế
Biết tạo phần phước đức tu thân
Phóng sanh lễ Phật cúng dường
Tôn kính Thượng Đế biết sợ Phật Trời
Nhưng Ta thấy có vài người có tâm sân si
Biết bản thân đã phát tâm lành
Rồi sao này tâm tà trổi dạy
Làm mất đi phước phần công đức
Rồi cửu huyền cũng phải lãnh phần
Vì người trần thế mang tội bất kính
Đã phát lòng nhưng còn tiếc của
Lấy của Tam Bảo và Huyền Vi
Đồng nghĩa đã trộm cắp của công đức
Sẽ ghi vào tội A Tỳ Địa Ngục
Ta nhìn thấy nên nói con biết
Thiền Tử ơi con hãy cố lên
Làm nhiều phước đức thay cho trần thế
Đi dâng lễ cúng trình các cung
Và phóng sanh bố thí vong linh
Thí thực đàn chay gieo trồng công đức
Và bố thí bao người nghèo đói
Tạo phước lành lập lấy công vàng
Nhớ lời Ta thiện thần hộ pháp
Chứng minh cho trần thế làm lành.
(Thăng)
(BÍCH DU TIÊN TỬ)
Cơ màu định luật đã phân.
Cớ sao trần hạ mê mờ không nghe.
Sắp tới đây còn bao điều dữ.
Còn nhiều điều tà mị bất nhân.
Thuyền kia tuy nhỏ mà sao chẳng đầy.
Đời tận thế diệt hung kẻ ác.
Quỷ với Ma y hệt như nhau
Ai ơi ráng giữ tâm hành
Câu kinh Cực Lạc hồng danh niệm trì.
Liên trì Sen nở một khi.
Trần gian đã có một người vãng sanh.
Bao lời tỏ rõ nguồn phân.
Di Đà Cực Lạc tay chào tiếp nghinh.
Hai bên chư Thánh hộ trì.
Kỳ này ráng giữ hiếu lành từ bi
Nói lời gian ác lắm điều.
Lời ngay nẻo thẳng mấy người tin theo.
Thân người mình thịt xác trần.
Sao không tu niệm Liên Trì ắt lên.
Xưa kia Thầy dạy bao điều.
Cũng bị trần thế gọi là khùng điên.
Nay trên giáng bút chỉ truyền.
Thì mang tiếng bị điên khùng ai ơi.
Thuyền đậu bến rõ ràng chờ đợi.
Tiếng rao đò nhanh bước lên mau.
Thuyền tuy nhỏ cớ sao chẳng đủ.
Đến chừng giờ đến trong đời.
Đò kia rời bến chẳng màng ai ơi.
Đò đi chẳng đợi người nào.
Ai lên thuyền được đò chiều thì an.
Lời Thầy nói kỳ ba hạ thế.
Đức Di Đà có lệnh Chí Tôn.
Lập truyền đạo đức cho tròn.
Hồng danh Cực Lạc tiếp hồn vãng sanh.
Còn khi Thượng Đế phạt hành.
Khi đây Trần Thế còn đâu hỡi người.
Trên kia Phật Mẫu khóc thầm.
Cùng chư Bồ Tát thương ngay năm nào.
Năm nào rắn nọ lột da
Gà kia vùng vẫy mới tan xác hồn.
Hỡi trần gian buông tuồng kịch diễn.
Để tu hành vững cảnh Tây Phương.
Để mà kịp chuyến đò chiều.
Ngày sau mở hội Liên Tòa chứng lên.
Ta biết sẽ chẳng ai nghe thấy.
Tiếng Mẫu Từ kêu các con thơ.
Con ơi con ở nơi nào.
Năm Dần Mẹ sẽ chuyển xoay an lành.
Ai tu niệm cho tròn chữ hiếu.
Cùng hạnh phúc Mẹ sẽ ban ra.
Nhưng lời châu ngọc lời này.
Ai mà tin tưởng rằng lời chính ngay.
Nói là khùng điên nói bậy.
Thì Ta cũng chịu lấy danh kia.
Hỡi chúng sanh còn ham danh lợi
Sắp tới đây quỷ xử ma hành.
Khi đó sẽ thấy diệu thâm
Huyền vi cơ bút Ta ban rõ ràng.
Sang con Cọp thời gian còn kịp.
Mèo rược Long hóa Rắn xuống hang.
Đến kì Ngựa đó xúc chuồng
Dê kia xuống núi mới thấy Phật trời.
Khỉ đây đã đến kì gần.
Gà kêu tiếng trước tiếng sau an lành.
Sấm rầm ba tiếng bất thình.
Trời cao sụp đổ quỷ tà tiêu tan.
Ráng đi có đức Mẹ Già.
Cùng các ông bà cứu độ cho dân.
Hóa thân trần thế rõ phân.
Mượn thân xác thịt cứu trần tu tâm.
Hóa thành đứa trẻ trần miền.
Khi là người lớn khi là già nua.
Độ trần các vị hóa thân.
Ta khùng tỉnh rõ phân chẳng màn.
Biết chừng khi đó rõ ràng.
Khùng này của đức Mẫu Hoàng độ dân.
Khùng Điên nói chuyện chẳng lành.
Người ơi hãy ráng hiểu rành đường tu.
Tu hành đừng ham quả Thánh.
Để khi quỷ đến hại nào yên đâu.
Bây giờ là lúc đảo điên.
Trần miền còn chịu thảm thê bao điều.
Nhang tàn đèn cũng tắt queo.
Hoa kia héo úa nước trong đục ngầu.
Lòng người như thể sông sâu.
Sông sâu thì lặng nước ròng thì an.
Lời của người Điên nói chẳng tin.
Khi nào mới thấy Điên lên Phật Đường.
Bị người đuổi rượt chẳng thương.
Vì thương lê thứ thử lòng người ta.
Thử đây bao cảnh thiết tha
Tu hành để biết gần xa.
Nhang tàn khói lạnh khó mong hầu gần.
Lời Khùng lời nói thật tâm.
Bao nhiêu lời ngọt như dao cắt lòng.
Đến chừng Rồng Rắn gặp nhau.
Nước lên gió lửa trần hồng thiết tha
Quỷ với ma nói chuyện rõ ràng.
Lời Phật môn nói rõ như y
Tiếc thay dân chúng tin sai đường tà.
Điên Khùng đâu có ai nghe.
Duyên lành thì gặp cầu mong chẳng màng.
Đò đây chèo lái sông điền
Sau cùng đất Phật đến đây rõ ràng.
Thấy trên đức Phật Mẫu Hoàng.
Chim Loan Thánh Cảnh Tiên hầu hai bên.
Còn trần thế bao điều khổ cực.
Đò kỳ ba đang đợi chờ trần.
Trên sông đò đợi chờ ai.
Nhang thơm trần thế còn người chẳng tin.
Đò đưa khách đến kỳ ba.
Thuyền kia một chống đến nào mới yên.
Thôi thì đã bước xuống thuyền.
Ngồi yên cho vững ngồi yên cho lành.
Đừng ham điên đảo làm chi .
Để mà bước chân lên bờ .
Thì đâu có đặng an mà đi đâu.
Thuyền còn đợi thì mau bước xuống .
Còn ham chi Tà Mị bất nhân.
Mê ham huyền phép lạc vào đọa sa.
Bao lời nói đã tỏ phân.
Ráng mà bước xuống ngồi yên trên thuyền.
Cảnh núi non là nơi khổ cực
Khí trời đây lạnh thấu tâm can
Chân trần tiếp bước đường lành
Đi cho hết nghiệp hết thì nạn tai
Bước chân đi hoa sen nâng gót
Khoát lên người áo đạo từ bi
Lục Tự hoá phép thần uy
Thương cho xác thịt con thơ Mẫu Hoàng
Lên cung Phật đáo lai cầu nguyện
Nguyện bá gia tiêu bớt tội tình
Năm Dần khổ lụy nạn tai
Nhờ đây Thiền Tử gánh phần nghiệp cho
Sơn Thần núi năm non ủng hộ
Để hoàn thành nhiệm vụ Mẫu giao
Kẻ thế trần quên ơn trái đức
Nở vô tâm không nghĩ tới lời
Ngày sau nghiệp chướng trần hà
Đừng than trời Phật không thương cho mình
Kêu niệm Phật còn sanh chán nản
Nghĩ điều này là giả hay sao
Ta nhìn thấy có người vô đức
Nỡ vô tâm bỏ phế không tin
Ngày sau nghiệp nạn đến rồi
Đừng than với thở Thánh Thần chẳng thương
(Thăng)